Bức tranh đa tầng của đá và rừng
Nhìn từ xa, Hữu Liên hiện lên như một bức tranh đa tầng: núi đá xám dựng thẳng lên bầu trời, chân núi là thung lũng thoải rộng, giữa thung lũng là màu xanh thẫm của hồ và suối, và sau tất cả là màu xanh rậm rạp của rừng đặc dụng, nơi cư trú của nhiều loài sinh vật đặc hữu. Địa hình karst ở đây không quá hiểm trở, nhưng có những mặt đá dựng đứng, những vách lớn bị xẻ dọc bởi các đường nứt tự nhiên tạo thành hệ hình khối rất đặc trưng của đá vôi vùng Đông Bắc.

Buổi sáng, sương mỏng phủ lấy đầm hồ và thung lũng, tạo nên lớp màn mờ bao quanh núi. Đến trưa, mặt đá sáng lên, phản chiếu ánh nắng thành từng mảng bạc. Chiều xuống, tiếng gió từ rừng tràn vào không gian thăm thẳm, và chỉ cần đứng yên vài phút, người ta có thể cảm nhận rõ nhịp thở của một hệ sinh thái còn rất thật. Vẻ đẹp ấy không ồn ào, cũng không cố níu người. Nhưng nó đủ mạnh để khiến ai từng bước chân qua đều sẽ nhớ và muốn quay trở lại.
Nhịp sống dưới nếp nhà sàn
Hữu Liên không chỉ có cảnh quan; nơi đây còn là không gian sinh hoạt lâu đời của cộng đồng người Dao, Tày, Nùng. Những nếp nhà sàn nằm rải rác dưới chân núi, khói bếp quẩn lên từ mái ngói máng cũ kỹ, tiếng trẻ con gọi nhau từ ngoài bãi cỏ… tất cả tạo nên một giai điệu bình dị của đời sống miền sơn cước.

Cư dân địa phương vẫn giữ nhiều phong tục truyền thống, từ trang phục, lời hát cho đến cách tổ chức các lễ hội nhỏ. Những giá trị này không quá màu mè định hướng phục vụ du lịch; chúng tồn tại như vốn có, khiến du khách cảm thấy họ đang ghé thăm một cộng đồng thật sự, không phải do được dàn dựng. Đó là điều khiến Hữu Liên khác biệt: nơi đây không cần cố diễn vai “bản làng du lịch”, mà sống đúng bản sắc của mình.
Đánh thức tiềm năng thể thao mạo hiểm
Trong vài năm trở lại đây, cộng đồng du lịch bắt đầu nhắc đến Hữu Liên với âm sắc mới: thể thao leo núi. Không phải là thứ phong trào ồn ào trên mạng, mà là những hành trình thực địa, những cung leo tự phát của nhóm nhỏ, rồi những người nước ngoài tìm đến để thử sức, để kiếm tìm cảm giác chạm tay vào đá núi nguyên sơ chưa in dấu vết thương mại hoá. Chính sự yên tĩnh ấy khiến Hữu Liên tạo ra sức hút riêng. Những thử thách với độ khó tự nhiên, tầm nhìn khoáng đạt và không khí trong sạch hiếm có.

Tuy nhiên, để một điểm đến thực sự bước vào bản đồ thể thao mạo hiểm, cần nhiều hơn cảm hứng. Và điều đáng mừng là Hữu Liên đã có những bước khởi đầu mang tính thực hành. VietClimb, một trong những đơn vị uy tín trong cộng đồng leo núi, đã tổ chức các tour leo núi tại Yên Thịnh từ vài năm trước. Dù quy mô không lớn, nhưng các chuyến đi được tổ chức bài bản, có hướng dẫn viên được đào tạo, có quy trình an toàn tối thiểu và có sự tương tác thực chất với địa phương. Những hoạt động như vậy chứng minh Hữu Liên không phải vùng trống hoàn toàn, mà đã bắt đầu có “mạch sống” của thể thao ngoài trời.

Sự xuất hiện của VietClimb không chỉ cung cấp thêm trải nghiệm cho du khách mà còn tạo ra tiền đề quan trọng: nếu muốn phát triển môn này thành sản phẩm du lịch có hồ sơ, có quy chuẩn, thì địa phương phải chuẩn bị hệ thống quản lý, phương án an toàn và quy trình cấp phép rõ ràng. Không thể chỉ dừng ở những chuyến đi tự phát; sự hấp dẫn của leo núi nằm ở thử thách, nhưng giá trị bền vững lại nằm ở an toàn và chuyên nghiệp. Đây là bài toán mà nhiều điểm đến trong khu vực đã giải trước, và Hữu Liên hoàn toàn có thể học hỏi.
Cũng chính từ những bước đi tiên phong ấy, Hữu Liên đang hiện dần hình hài của một vùng đất thích hợp để trở thành trung tâm thể thao ngoài trời của miền Bắc. Cảnh quan đẹp, nền tảng cộng đồng còn nguyên bản, các hoạt động thử nghiệm đã có tiền lệ, và một dòng chảy du lịch đang dịch chuyển về những trải nghiệm xanh. Tất cả những điều đó đan lại thành bối cảnh thuận lợi để địa phương khởi động một chiến lược phát triển mới.
Nhưng trước khi tiến hành các nghiên cứu chuyên sâu, trước khi xây dựng quy hoạch và đặt bút vào những kế hoạch dài hơi, điều cần thiết là một góc nhìn gợi mở, một lời giới thiệu đủ mềm mại nhưng có định hướng, giúp du khách thấy được giá trị của vùng đất và nhận ra câu chuyện đang lớn dần bên trong nó. Hữu Liên không ồn ào, không chen chúc, không có những sản phẩm được đóng gói sẵn. Nhưng chính sự “thiếu vắng” ấy lại mở ra cơ hội vàng: xây dựng một điểm đến thể thao mạo hiểm bền vững ngay từ bước đầu.
Từ những bước đi ban đầu, Hữu Liên đang dần hiện lên như một vùng đất với đủ chất liệu để bắt đầu câu chuyện phát triển thể thao leo núi chuyên nghiệp ở Việt Nam. Sản phẩm du lịch có thực hành, có kinh nghiệm, có cộng đồng tham gia, thay vì chỉ tồn tại trên giấy. Đây chính là nền tảng tốt để các nghiên cứu, đánh giá và quy hoạch sau này được tiến hành thận trọng, thực tế và bền vững hơn.

Một "câu chuyện du lịch" cần được viết tiếp
Ngoài leo núi, Hữu Liên còn có rất nhiều tài nguyên có thể phát triển thành sản phẩm du lịch sinh thái đặc trưng. Thảo nguyên Đồng Lâm xanh ngát; Hồ Nong Dùng trong xanh, phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời; Thác Khe Dầu, tuyệt đẹp với dòng nước trong vắt; các thung lũng kín ôm trọn bởi núi đá tạo nên những khoảng không gian rất “tự nhiên”, vừa dễ tiếp cận, vừa giữ được độ hoang sơ cần thiết.
Khách có thể chọn trekking qua thung lũng, men theo các triền núi để tìm góc nhìn toàn cảnh; có thể chèo sup vào sớm khi sương chưa kịp tan trên lá; hoặc khám phá các bản làng với đời sống cư dân bản địa. Nhiều người còn thích nằm dài trên thảm cỏ ven hồ, chỉ để nghe tiếng gió và cảm nhận sự chậm rãi mà từ lâu thành phố đã lấy đi.
Vấn đề duy nhất là Hữu Liên vẫn chưa có “câu chuyện du lịch” của riêng mình. Mọi thứ đang còn ở dạng thô sơ. Du khách đến rồi đi, chụp vài bức ảnh đẹp rồi trở về; cộng đồng địa phương chưa có nhiều cơ hội tham gia sâu vào chuỗi giá trị; sản phẩm du lịch chưa được hình thành rõ nét; và chưa có chiến lược dài hạn để gìn giữ không gian đặc biệt này.
Hữu Liên không cần những dự án ồn ào. Điều nơi này cần là sự tinh tế trong cách khai thác: không phá vỡ hệ sinh thái, không “thương mại hóa quá mức”, nhưng cũng không để tài nguyên bị bỏ quên. Một chiến lược phát triển du lịch dựa trên quy mô nhỏ, chất lượng cao, bám sát cộng đồng và tôn trọng tự nhiên có thể là con đường phù hợp nhất.
Khi các tuyến leo núi được khảo sát chuẩn, khi môi trường được nghiên cứu đánh giá kỹ lưỡng, khi người dân địa phương được đào tạo để tham gia hướng dẫn và cung cấp dịch vụ, khi những sản phẩm du lịch sinh thái đặc trưng được thiết kế cẩn trọng… Hữu Liên sẽ dần hiện lên đúng với giá trị của nó: một vùng karst tinh khiết nơi thiên nhiên, văn hoá và thể thao hoà làm một.

Hữu Liên không vội vã, cũng không phô trương. Nhưng vùng đất ấy đang mở ra từng ngày, thu hút những bước chân tìm kiếm sự tự nhiên, sự tĩnh lặng và sự thử thách. Bài viết này như một lời chào, một lời nhắc rằng giữa những vùng đất đã quá quen thuộc với bản đồ du lịch, vẫn còn một Hữu Liên đang chờ được hiểu đúng, yêu đúng và phát triển đúng.
Nếu được tiếp cận bằng tư duy bền vững, Hữu Liên hoàn toàn có thể trở thành điểm đến sinh thái - thể thao độc đáo của miền Bắc. Một miền karst đang thức giấc, nhẹ nhàng nhưng đầy nội lực.
Trong bài có sử dụng ảnh của: Trung tâm xúc tiến đầu tư, thương mại và du lịch Lạng Sơn; Phong Sơn Retreat; Vietclimb.