Thứ 6, ngày 16 tháng 8, 2019, 8:36:21 Chiều

Đi Đà Lạt lần này tôi “quên chuyện” ngủ ngon

Đà Lạt những ngày chớm xuân, mai anh đào bắt đầu nở, người người đua nhau lên chốn yên bình này để vừa tận hưởng khí trời mát mẻ, vừa ngắm nhìn những khung cảnh động lòng người. Đà Lạt vừa là nơi đất lạ, vừa là nơi đất quen của chính bản thân tôi. Và đâu đó, những điều đọng lại sau chuyến đi này vẫn là những kí ức thật đẹp đẽ.

Đà Lạt trong tôi từng là nơi để "ngủ ngon" đúng nghĩa. Chẳng hiểu sao với cái thời tiết về đêm ở thành phố này, giấc ngủ đến với tôi một cách ngon lành. Tôi còn nhớ như in vào năm ngoái tôi lên Đà Lạt, cô chủ homestay còn bất ngờ bảo: "Con không tính đi chơi ở đây à?" vì hầu như lên thành phố này, tôi dành thời gian để ngủ nhiều hơn.

Ở Đà Lạt - những ngày lòng mình thấy an yên nhất

Tôi đi Đà Lạt khoảng 2-3 lần trong năm, mỗi lần tôi đều có những trải nghiệm khác nhau. Lần này tôi đi Đà Lạt vào khoảng giữa tháng 1 Dương lịch. Trời Đà Lạt lúc này vào mùa đông, khác hẳn với cái không khí hồi tôi đi lúc tháng 6, tháng 8. Đà Lạt mùa đông lạnh buốt vào ban đêm, độ ẩm cao ngất. Chuyến đi này tôi bị dị ứng thời tiết khá nặng, tưởng như không thoải mái như những đợt trước nhưng cuối cùng hành trình vẫn để lại trong tôi rất nhiều ấn tượng. 

z5090114745553-76e4d20a013e8866eb11e9eedaa93793-1706150091.jpg
 

Tôi muốn chia sẻ lại hành trình này, để lưu giữ những kỉ niệm về chuyến Đà Lạt với tôi có nhiều sự khác biệt nhất, và cũng muốn nhắn nhủ rằng: Đà Lạt vẫn là một nơi an bình, đáng yêu đến thế.

Tà Nung - một miền đất yên

Chúng tôi bay đến Đà Lạt lúc sáng sớm, di chuyển từ sân bay Liên Khương về trung tâm thành phố bằng taxi mất khoảng 45 phút. Chuyến bay từ TP.HCM đến Đà Lạt rất nhanh, tầm 30 phút là tới nơi.

Vì có việc bận ngày đầu tiên lên Đà Lạt nên tôi bắt đầu cuộc hành trình khám phá những nơi chưa biết ở “thành phố sương mù” ngày hôm sau. Người ta thường nghĩ về Đà Lạt, về một nơi để ngơi nghỉ, là nơi để vỗ về tâm hồn dễ bị thương tổn của những người trẻ muốn trốn ồn ào của phố thị. Chắc có riêng tôi, tôi mới nhận ra Đà Lạt còn là nơi để trải nghiệm và khám phá nữa. 

6-compressed-1706150140.jpeg
Tà Nung - "Cung đường tơ lụa" sứ sương mù. Ảnh: Wordpress

Lần này, tôi chọn Tà Nung là vùng đất để khám phá chính mình và cũng để hiểu hơn về thành phố ngàn hoa. Tà Nung nằm ở phía Tây Nam thành phố Đà Lạt, cách trung tâm khoảng 15-18 km. Đi theo tỉnh lộ 725, cung đường về với Tà Nung đẹp mê hồn. 

Đó là lần đầu tiên tôi chạy đường đèo bằng xe máy. So với chuyện được bạn chở đi xe máy để lên Đèo Le (Quảng Nam - quê hương tôi) ăn gà tre thì lần này tự cầm lái trông có vẻ thích hơn. Trước ngày đi, thú thực tôi đã rất lo lắng về con đường đó sẽ khó đi ra sao, hay là cân nhắc chuyện chọn đi ô tô. Từ trên đèo, có thể nhìn bao quát mọi khung cảnh xung quanh. Tuy không phải là con đường đèo khó đi như các cung đường núi phía Bắc nhưng nếu là dân “phượt lần đầu” như tôi, đây vẫn là một lựa chọn tuyệt vời và đầy thú vị.

51333-hoa-da-quy-700x465-1706150239.jpg

Trên cung đường đó, không chỉ là núi non hùng vĩ bao quanh những con đường đèo khúc khuỷu, ven đường lại thấy những hàng hoa dã quỳ còn sót lại vài bông sau đợt tháng 10, 11 nở rộ hay chốc chốc lại thấy màu tim tím của hoa sim,... cảnh vật sớm mai quả thật hữu tình làm sao.

z5090844671373-d8dce5ff55917c5690437c41d979994f-1706150260.jpg
Ở đâu đó trong Mongoland. Ảnh: K.U

Với tôi, Tà Nung là một nơi hoàn toàn xa lạ. Tôi không biết gì về nó, cũng không nghĩ một ngày sẽ đến đó. Băng qua con đường đèo dài, dẫn đến những thôn xóm, đi qua những trường học, lâu lâu lại thấy vài em nhỏ mặc đồng phục đến trường, xuống dốc rồi lại lên dốc... Và đó là những gì lần đầu tiên tôi nhớ về Tà Nung và tất cả mọi thứ cũng rất yên, mộc mạc từ cảnh sắc đến sự chân phương của những con người nơi đây.

Mới chớm mùa mai anh đào ở Cầu Đất

Ngày thứ 3 chúng tôi xuất phát đi Đồi chè Cầu Đất. Dự kiến trong lịch trình là đi săn mây nhưng với thời tiết quá lạnh, lượng được sức mình tôi đành hẹn Đà Lạt một dịp khác. Ăn uống xong, chúng tôi bắt đầu đi về thôn Trường Thọ, xã Trạm Hành mất tầm 40 phút. Cảnh sắc hai bên đường nơi đây cũng thật sự để người ta mở mang tầm mắt. Mai anh đào nằm dọc trên đường đi, có cây thì vẫn trơ trọi cành, chờ ngày để trổ bông, có cây thì đã mang một sắc hồng, sắc hồng của mai anh đào cũng rất biết quyến dụ lòng người.

5-anh-ghep-ngoai-troi-giay-xe-tin-instagram-2-1-1706150283.jpg

Hồi tháng 8, tôi cũng có dịp lên Cầu Đất, có điều lúc đó từ TP Hồ Chí Minh lên tới nơi lúc 5 giờ sáng để săn mây, thay đổi thời tiết bất ngờ khiến tôi dị ứng rất nặng. Tôi chẳng có ý định thăm thú hay thưởng ngoạn gì lúc đó. 

z5090117457257-cf48a72d675309663ab97ff0a9edd3c2-1706150643.jpg
 

Lần đi này thì khác, chúng tôi đi tìm mai anh đào ở Cầu Đất. Khu Cầu Đất rất rộng, đường đi lên những tua bin điện gió cũng rất nhiều hướng. Chuyến đi này tôi không chỉ đặt  tâm vào cảnh vật trước mắt mà có sự bao quát cảm nhận về mọi thứ xung quanh. Tôi nhìn thấy những người bán hàng, những đứa trẻ cùng tiếng cười hồn nhiên phá tan bầu không khí tĩnh mịch của buổi sáng sớm. 

z5090114773218-1db710f2bfe8915af2dba2e5f4f43f89-1706150314.jpg
Một trong những điều dễ thương tôi thấy ở Cầu Đất.

Sau khi về lại homestay nghỉ ngơi, chúng tôi bắt đầu đi cà phê rồi di chuyển đi ăn lẩu, ăn đồ nướng. Nhiệt độ sau khi ăn xong là 14 độ C, với một đứa không phải dân xứ lạnh như tôi là cái lạnh thấu xương. Trước khi về tôi có gặp một người bạn và kết lại chuyến đi bằng một ly cà phê muối cam khá ngon, cũng dịu, cũng say như cái cách tôi mê Đà Lạt.

z5090115347027-d247aad75260e4ddb20ebf47faacc427-2-1-1706150404.jpg

Hành trình mới lại sẽ bắt đầu, dù ngọt hay đắng thì cũng đáng để thử. Với chuyến đi này điều khiến tôi trông đợi nhiều hơn về những hành trình đến Đà Lạt trong tương lai, có lẽ đó là tôi không còn nghĩ đến thành phố này chỉ để ngủ ngon nữa...

Một số địa điểm chúng tôi đã dừng chân trong chuyến đi:
- Tiệm cơm 19 Hồi đó
- Mộc Nữ BBQ
- Hoa May Garden
- Thôn 13
- Mongoland
- Túi mơ to
- Lời của gió.

 

Kim Uyên