
Người ta có thể quên đi chính xác thời điểm đặt chân đến một miền đất, nhưng lại nhớ rất rõ hương vị của món ăn nơi đó. Một bát mì Quảng đầy nắng gió, một chiếc bánh ít lá gai dẻo thơm ngày tết, hay mùi than hồng nướng cá bên sông, tất cả đều là chứng tích sống động cho ký ức của một chuyến đi.

Ẩm thực, từ lâu, đã vượt ra khỏi khái niệm “ăn để sống”. Nó trở thành một hình thức du hành tinh tế không cần hộ chiếu, không cần vali, chỉ cần một chiếc thìa và trái tim mở rộng. Với không ít người, hành trình khám phá một vùng đất mới bắt đầu từ chợ, từ quán nhỏ góc phố, từ mùi thơm bốc lên từ nồi nước dùng đang sôi sục.
Ý niệm ấy chính là linh hồn của thực đơn “Lữ Hành”, tasting menu mới được ra mắt như một chuyến đi trở về, không bằng tàu xe, mà bằng vị giác. Một hành trình từ Bắc chí Nam, qua 11 món ăn như 11 chương hồi, mỗi món là một “trạm dừng” cảm xúc.

Thay vì mô phỏng lại món ăn truyền thống một cách máy móc, người sáng tạo thực đơn chọn cách đi ngược: tháo gỡ món ăn đến tận lõi để tìm lại linh hồn, rồi dựng lại món ăn theo cách riêng, bằng kỹ thuật hiện đại và cảm xúc cá nhân.
Món đầu tiên – Gamelle of Memories là minh chứng rõ rệt cho điều đó. Lấy cảm hứng từ hộp cơm gamelle mà bao thế hệ từng mang theo trong những năm tháng gian khó, món ăn tái hiện hình ảnh ấy bằng hương vị của lươn nướng than, lươn hun khói và nước dùng xương ninh nhiều giờ ấm, đậm, sâu như một lời thì thầm từ đồng quê.

Từ đó, “Lữ Hành” tiếp tục đưa thực khách đi qua các vùng đất khác nhau của Việt Nam: từ cao nguyên sương mù đến đồng bằng sông nước, từ biển cả xanh biếc đến vùng trung du xứ Huế. Mỗi món là một góc nhìn, một hồi tưởng, một giọng kể riêng biệt lúc thanh, lúc đậm, lúc mộc mạc, lúc cầu kỳ. Nhưng tựu trung lại, đó là những mảnh hồn Việt tinh lọc qua kỹ nghệ hiện đại và tinh thần đương đại.
Song song với đó, hành trình vị giác còn được mở rộng qua các tuyến pairing được thiết kế để tương tác, bổ sung cho từng món ăn có cồn và phi cồn mang đến trải nghiệm đa tầng lớp và tinh tế cho cả những thực khách yêu thích sự nhẹ nhàng, tỉnh táo.

Để được gắn sao Michelin, một nhà hàng cần hội tụ đủ năm yếu tố: chất lượng nguyên liệu, kỹ thuật nấu, cá tính đầu bếp, sự cân bằng trong hương vị và tính ổn định theo thời gian. Nhưng để giữ được sao, cần thêm một yếu tố quan trọng hơn: niềm tin vào lý do mình tồn tại.
Với CoCo, lý do đó chưa bao giờ chỉ dừng lại ở ẩm thực. Bên cạnh từng món ăn được chăm chút, còn là sự thấu hiểu sâu sắc về trải nghiệm của mỗi vị khách — từ tuyến pairing thủ công được chăm chút theo hành trình hương vị, các động tác phục vụ chú trọng từng chi tiết nhỏ. Là câu chuyện được kể tiếp qua những ấn phẩm đặt trên bàn, qua cách ánh sáng và âm thanh khẽ khàng dẫn lối cảm xúc. Để mỗi bữa ăn không chỉ là sự thưởng thức, mà là một hành trình sống động, nơi thực khách được chạm vào những điều rất riêng, rất CoCo.

Ra đời trong giai đoạn ẩm thực Việt ngày càng khẳng định vị thế trên bản đồ thế giới, “Lữ Hành” không chỉ là một set menu đặc biệt, mà còn là một tuyên ngôn: rằng món ăn Việt có thể vừa đầy bản sắc, vừa giàu kỹ thuật, vừa mang tính cá nhân, vừa đánh thức ký ức chung.
Và hành trình ấy vẫn tiếp tục không trên bản đồ, mà trên từng chiếc đĩa. Không bằng đôi chân, mà bằng cảm xúc. Không cần tiếng còi tàu, mà bằng một lời mời rất khẽ: mời bạn lên đường qua từng hương vị.