PV

Sống chậm ở miền sương mây The Mong Village

Nằm lưng chừng núi ở bản Ý Linh Hồ, Phường Cầu Mây (thị xã Sapa), The Mong Village hiện lên như một “ốc đảo” của sự bình yên, nơi thiên nhiên và văn hóa bản địa hòa quyện trong từng hơi thở. Không chỉ là nơi nghỉ dưỡng, đây còn là hành trình tìm lại nhịp sống chậm giữa vùng cao Tây Bắc.
the-mong-village-resort-1-1749788476.jpg
 

Khu nghỉ dưỡng giữa mây trời

Bình minh vừa rạng, những tia sáng rọi xuống vén màn sương mờ bao trùm thung lũng Mường Hoa, Từ The Mong Village phóng tầm mắt ra những thửa ruộng bậc thang lóng lánh mùa nước đổ, uốn lượn từng vòng ôm lấy triền đồi, mây trôi là là qua từng mái nhà nhỏ. Con đường dẫn vào khu nghỉ dưỡng như một dải lụa mềm uốn theo sườn núi, đưa du khách đi từ náo động đến tĩnh lặng chỉ trong vài khúc cua.

495195511-1227267952740628-4122390394664414908-n-2-1749790366.jpg
 

The Mong Village được thiết kế theo tinh thần “ẩn mình trong thiên nhiên” với các bungalow mái lá, tường gỗ bản địa, nằm tách biệt nhau giữa trảng hoa hồng leo rực rỡ, những thân sa mu cao vút, xanh rì trên mái nhà rêu phong. Dù mang phong cách mộc mạc bên ngoài, nội thất bên trong lại bất ngờ bởi sự tiện nghi hiện đại và tinh tế: ánh sáng tự nhiên ngập tràn qua khung cửa kính lớn, những tấm thổ cẩm rực rỡ làm điểm nhấn, và hương thảo mộc phảng phất trong không gian.

anh-7-2-1749788859.JPG
 

Mỗi sáng, chỉ cần kéo rèm cửa là đã thấy mây lững lờ trôi ngang tầm mắt, ruộng bậc thang hiện lên như những nét vẽ mềm mại giữa nền trời trắng xóa. Những ai mỏi mệt vì nhịp sống đô thị sẽ dễ dàng tìm được phút thở dài thực sự tại nơi này.

Bước chậm giữa lòng văn hóa bản địa

The Mong Village không chỉ là nơi để nghỉ dưỡng, mà còn là điểm bắt đầu cho hành trình khám phá đời sống nguyên bản của người dân vùng cao. Từ khu nghỉ, du khách có thể dễ dàng ghé thăm các bản làng như Tả Van, Lao Chải, nơi cư dân chủ yếu là người Giáy, người Mông, người Dao đỏ sinh sống.

anh-12-2-1749788776.JPG
 

Tại bản Tả Van, không khó để bắt gặp một đám cưới truyền thống diễn ra giữa sân đất – nơi cô dâu mặc váy thổ cẩm lặng lẽ cúi đầu bước qua cửa nhà chồng, còn chú rể nhận lời chúc phúc từ già làng. Không âm thanh điện tử, không trang trí cầu kỳ, chỉ có rượu ngô, thịt lợn bản, bánh dày, và tiếng hát giao duyên vang lên giữa trời chiều sương khói.

anh-cau-1749789547.jpg
 

Ở bản Lao Chải, từng khoảnh khắc đời thường cũng trở thành một nét đẹp. Những người phụ nữ cấy lúa trên ruộng bậc thang, trẻ em đeo gùi đi theo mẹ, cụ già ngồi se lanh, dệt vải, thêu thùa dưới hiên nhà… Một bà cụ Dao đỏ tươi cười đưa cho du khách gùi củ cải rừng và nói: “Đem về dưới xuôi mà nấu canh, nhớ núi thì lên chơi nữa nhé!”. Câu nói giản dị ấy như một lời mời mộc mạc, mà chứa đựng tình người sâu thẳm.

anh-14-2-1749789776.JPG
 

Trở về với nhịp sống chậm

Khi hoàng hôn buông xuống và những ánh đèn đầu tiên lên dọc các sườn núi, The Mong Village trở nên ấm cúng như vòng tay của núi rừng. Bữa tối tại nhà hàng trong khu nghỉ là một hành trình vị giác thú vị: cá suối nướng thơm lừng, cải mèo xào tỏi tươi giòn, cơm lam nếp nương dẻo bùi trong ống nứa, tất cả được chế biến với sự chỉn chu và phục vụ tận tâm.

anh-9-1749788225.jpg
 

Sau bữa tối, du khách có thể quây quần bên vòng lửa trại – nơi không cần sân khấu, chỉ cần ánh lửa, tiếng khèn Mông, và những điệu múa xòe của các cô gái Dao đỏ. Không khí ở đây khiến người ta quên mất khái niệm về thời gian. Trong làn gió núi se lạnh, mọi âm thanh đều trở nên trầm lắng hơn, thiêng liêng hơn. Đó là lúc sự giản dị biến thành vẻ đẹp thật sự.

Lời hẹn giữa mây trắng

Rời The Mong Village trong một sáng sớm mù sương, du khách mang theo không chỉ những tấm ảnh đẹp hay vài món quà thổ cẩm, mà còn là một cảm xúc khó gọi tên – cảm xúc của một người vừa đi qua một miền chậm rãi, nơi con người không chỉ ngắm thiên nhiên mà còn được sống cùng nó.

493360213-1215099223957501-3604053993388916761-n-2-1749790212.jpg
 

Nhành lan khô ép trong sổ tay, hương trà gừng thoảng nhẹ trong ký ức, lời chào mộc mạc từ người bản địa – tất cả như một lời hẹn không thành tiếng: một ngày nào đó, sẽ lại trở về nơi đây, để sống chậm thêm một lần giữa tầng mây ngàn Mường Hoa.

Nguyen Hoa.